• Đoạn Trường Duyên • Tác giả: Bạch Tiểu Phụng Đời vô vị thơ sầu giăng lối Chốn mộng trường tăm tối sân - si Tam sinh ắt cũng chỉ vì Chữ "thương" chưa trọn gây chi não nề Ngẫm thế sự còn mê vị ái Chút hồng trần tim ngại luyến mơ Trăm câu vạn chữ đợi chờ Đau thay... ánh mắt làm ngơ của nàng Rượu ngày vui cung đàn lỗi nhịp Ta nhất thời chưa kịp tìm quên Duyên xưa chữ nghĩa chăng bền Cớ sao chữ phận lênh đênh kiếp người Ai vội gượm nụ cười trong mộng Lặng quay đầu môi nóng vị men Tửu kề lệ đắng mi hoen Há chi vướng bận người quen một thời Chắc có lẽ tình ơi xin kết Khúc nhạc buồn khi hết vương mang Người thương chọn bến giàu sang Ta về gác lạnh bẽ bàng tình si... Bạch Tiểu Phụng Vọng Nguyệt Lâu ................................................................................................ |
Đăng nhận xét