• TỰ TRÀO... • Tác Giả: Bạch Tiểu Phụng Lãng mạn tựa lời thơ Bồi hồi khi nức nỡ Hoa hữu ý lặng thầm Nước vô tình cứ ngỡ Năm tháng đã dần phai Mảnh tình sầu vương nợ Ta chợt nghĩ về nàng Dẫu trong mơ vẫn nhớ Gió mãi về phương ấy Mây vẫn bay hoài bay Anh và em cũng vậy Khi nào tay trong tay Những đêm dài lạnh cóng Hơi ấm chẳng cận kề Thì thầm hoá tỉ tê Bóng và người thi sĩ Ôi bao điều vô vị Giữa cõi tạm hồng trần Cười cho mảnh tình chân Đã bao lần ta ngốc Cuộc đời ơi! đơn độc Tựa bên ánh lửa hồng Nhân thời há hiểu không Đau lòng thay... có lẽ! Những niềm vui như thể Phút chốc cũng lụi tàn Vẳng đâu tiếng thở than Ta và nàng... xa lạ! Ký ức buồn chấp vá Ảo ảnh chợt hiện về Môi lại đắng lạ ghê Ấy thế mà ta vẫn... Tình người, yêu và hận Sự thế hoá vô thường Duyên lạc bến yêu thương Đường đời bao trải nghiệm Kết thúc thôi tìm kiếm Những thứ chẳng thuộc về Huyễn mộng dài lê thê Ngàn năm thề chôn chặt!! --------------------------------------------------------------------------------------- Bạch Tiểu Phụng Vọng Nguyệt Lâu |
Đăng nhận xét